Dinh thự họ Vương là điểm đến không thể bỏ qua khi Đi Trải Nghiệm Hà Giang. Từ lâu, ngôi dinh đã được biết đến bởi kiến trúc cổ độc đáo và nhiều câu chuyện kỳ lạ xung quanh việc xây dựng nên tòa nhà uy nghi này.
trải nghiệm Hà Giang đã trở thành một xu hướng chương trình gần đây với người dân Việt Nam. Mảnh đất cực Bắc của Tổ quốc này có rất nhiều địa điểm để du khách có thể tìm hiểu, khám phá như cao nguyên đá Đồng Văn, núi đôi Quản Bạ, Hoàng Su Phì, con đường Hạnh phúc...
Trong số đó thì Dinh thự Họ Vương chính là một điểm tham quan nhất định phải tới với tất cả du khách.
Vương Chính Đức (1865 - 1947) là người duy nhất được đồng bào người Mông nơi đây suy tôn là vua Mèo và chính thức cai quản 4 huyện Quản Bạ, Yên Minh, Mèo Vạc, Đồng Văn. Dinh thự của ông có diện tích gần 3.000 m2 và bắt đầu được xây dựng vào năm 1919, hoàn thành vào năm 1928. Khi đến dinh thự, du khách nào cũng sẽ được người dân địa phương kể cho câu chuyện huyền bí liên quan đến lịch sử của ngôi dinh này.
Chuyện kể rằng vào thời điểm sau hiệp ước Pháp - Mông tháng 10/1913, vùng Bắc Hà Giang mới được yên bình sau bao năm loạn lạc. Một thuộc hạ của Vương Chính Đức tên là Bách trưởng Cư Trồng Lù có hiểu biết về phong thuỷ có nói với ông rằng nơi ở hiện tại ở chân núi cao, cạnh hẻm và không hợp tuổi ông nên đã gợi ý vua Mèo đổi chỗ ở để thuận lợi cuộc sống sau này.
Tin tưởng thuộc hạ, Vương Chính Đức đã cho mời thầy giỏi thiên văn, địa lý và thuật phong thuỷ từ bên Trung Quốc về xem đất. Cuối cùng, thầy phong thủy đã phán ra nơi xây ở mới đắc địa là trong một thung lũng nhỏ, giữa có hình mai rùa. Lúc đó, khu này chỉ là nơi chăn nuôi gia súc lấy phân còn khu có hình mai rùa là nơi trồng chè. Thầy phong thủy đã khẳng định chắc nịch rằng nơi đây có vương khí của đế vương và đảm bảo được 2 chức năng công thủ khi xây dinh lũy. Được bao bọc bởi vách núi vững chãi, dinh thự nằm trên lưng thần Kim quy là biểu tượng của sự vĩnh cửu.
Sau đó, dinh thự bắt đầu được xây dựng. Lúc đầu đó chỉ là một ngôi nhà trình tường, mái ngói chắc chắn và đủ chỗ ở cho gia quyến và người giúp việc gọi là trung dinh. Tiếp theo nhà cấp 1 và nhà cấp 3 nơi cụ Đức ở được xây dựng thêm. Nương chè dần bị phá và chuyển sang trồng ngô và rau màu.
Nhờ nguồn lợi từ thuốc phiện và do thuộc dân tự nguyện cung tiến, tòa nhà đã xây đá bao quanh với nhiều phòng chức năng khác nhau. Dinh thự được xây và hoàn thiện trong 4 năm, từ 1923-1926, cũng là thời kỳ Vương Chính Đức giàu có nhất. Việc đại diện trong tuyến đường buôn bán thuốc phiện giúp xây dinh, giúp có nguồn lực nuôi lính, mua sắm vũ khí, đạn dược chuẩn bị cho mưu kế lâu dài trong cuộc chiến đấu với quân Pháp, Tưởng, Nhật sau này.
Dinh thự vua Mèo có ảnh hưởng kiến trúc của 3 nền văn hóa: Trung Quốc, người Mông và Pháp, do một người thợ quê gốc Nam Định thiết kế. Ngôi nhà có 4 nhà ngang, 6 nhà dọc, được chia thành tiền dinh, trung dinh và hậu dinh có 64 buồng được xây 2 tầng tường bằng đá xanh, mái vách bằng gỗ thông và ngói làm từ đất nung. Phía ngoài gian chính giữa có treo một bức hoành phi bằng chữ Hán do vua nhà Nguyễn phong tặng vua Mèo "Biên chinh khả phong".
Lối dẫn vào dinh được làm bằng những phiến đá hoa cương có chạm khắc nhiều hoa văn, mái nhà cong, uống lượn, mái cổng được làm bằng gỗ lợp ngói âm dương, trạm khắc tinh xảo, nhiều hoa văn. Đặc biệt, những hàng cây sa mộc vươn cao làm tư dinh trở nên uy nghi, vương giả hơn.
Tường thành được xây cao vút xung quanh, có quân lính bảo vệ để ngăn đột nhập từ bên ngoài, có bố trí các lỗ châu mai và chòi canh cách mỗi đoạn tường. Phía sau nhà có một bể chứa nước rất lớn được xây dựng toàn bộ bằng đá, thiết kế hứng nước mưa từ trên các dãy nhà xuống. Ngày nay, bể nước này là nguồn cung cấp nước chính cho nhân dân ở Sà Phìn.
Theo những câu chuyện truyền miệng, dinh thự họ Vương bị “ếm” lời nguyền giúp vua Mèo Vương Chính Đức giàu có, trở thành vua một cõi sau này nhưng cũng là nguyên nhân khiến hậu duệ ông là Vương Chí Sình bị thầy phong thủy hại, suýt bị tuyệt tự.
Theo đó, vua Mèo Vương Chính Đức có 4 người con trai. Đến đời vua Mèo Vương Chí Sình thì chỉ có một người con trai duy nhất là Vương Duy Thọ được sinh muộn. Tương truyền rằng Vương Chí Sình mắc bệnh đau lưng, chữa mãi không khỏi nên cho gọi một thầy tướng người Hán đến xem bệnh. Thầy phán rằng mộ bố ông chôn đúng chỗ lưng rồng nên phải chuyển đi. Tuy nhiên, đó thực chất là do thầy ghét vua Mèo mà chơi xỏ ông, khiến mấy đời vợ không sinh được con. Mãi đến lúc tuổi già, ông lấy người vợ thứ 4 mới sinh ra một người con trai là Vương Duy Thọ.
Sau khi cha mất, Vương Duy Thọ lấy vợ, sang Mỹ rồi qua đời ở Mỹ khi còn khá trẻ. Có lẽ dòng dõi của ông bay giờ đã phần nào quên đi gốc gác và những câu chuyện huyền thoại về gia tộc mình. Ngày nay, các hậu duệ của họ Vương khác đều sinh sống quanh khu vực lân cận ngôi tư dinh.
Vào ngày 23/7/1993, khu dinh thự đã được Bộ Văn hóa, Thể thao và lịch trình
xếp vào hạng di tích quốc gia. Được ví như một viên ngọc xanh giữa lòng cao nguyên đá Đồng Văn, công trình dinh thự nhà Vương vẫn kiêu hãnh khoe vẻ đẹp mỹ lệ giữa núi rừng Tây Bắc qua thời gian.
Giải mã bí ẩn thần bí về lời nguyền phong thủy ở Dinh thự họ Vương
1
0
1
2 bài đánh giá