Mae Hong Son là một tỉnh vừa thuộc phía bắc Thái Lan đồng thời cũng là tỉnh cực tây của quốc gia này và giáp biên giới Thái – Myanmar nổi danh với nhiều thị trấn nhỏ đằm thắm, nhẹ nhàng và rất đỗi yên bình. Tỉnh này tọa lạc giữa nhiều rặng núi và có khí hậu mát mẻ hơn các vùng khác của Thái Lan. Ở đây, điểm tham quan chủ yếu là phong cách núi rừng nhưng đây là vùng đất kỳ thú, du khách đừng bỏ lỡ khi đến Thái Lan. Hãy cùng chúng tôi thưởng thức và cảm nhận một Mae Hong Son của Thái Lan thơ mộng.
chương trình Thái Lan, tôi đến thủ phủ Mae Hong Son vào một buổi sáng nắng ấm, trong tâm thế của một người thưởng ngoạn núi rừng, sông nước ở một nơi xa xôi của xứ sở Chùa Vàng.
Cung đường đèo hiểm trở
Không có đường bay thẳng từ Bangkok đến Mae Hong Son, nên khi đáp xuống Bangkok, tôi bắt tiếp chuyến bay đến thành phố Chiang Mai, sau đó ngồi xe khách 6-7 tiếng để đến Mae Hong Son (bạn có thể bắt tiếp chuyến bay nội địa từ Chiang Mai đến Mae Hong Son).
Nhiều người cho rằng, “đặc sản” Mae Hong Son tiếp đãi khách thập phương chỉ là những cung đường đèo dốc thẳm, uốn lượn trứ danh với khoảng 1.864 khúc quanh đầy nguy hiểm. Nhưng may mắn thay, Mae Hong Son đón tôi có phần thiện cảm hơn, bởi những chùm dã quỳ nở rộ, vàng chói khắp một vùng núi đồi hùng vĩ.
Đâu đó những chùm hoa rừng, nhỏ li ti nở dọc đường đèo hiểm trở, tỏa hương thơm mát khắp vùng trời rộng lớn. Riêng những đoạn đường thưa cây, ngồi trên xe, du khách có thể nhìn ngắm những triền núi xanh bên dưới, rộng mênh mông ngợp trời.
Núi rừng trùng điệp ở Mae Hong Son
Giữa cung đường đó, tôi có dịp ghé thăm thị trấn Pai thơ mộng (cách Mae Hong Son khoảng 3 giờ xe). Phố nhỏ xinh trong trấn đầy các hàng quán cà phê sân vườn, quán bar, tạp hóa, nhà hàng…
Ngôi làng trầm mặc, yên tĩnh nằm giữa mây và núi ấy trong trẻo, hiền hòa, dung dị đã “gây nghiện” nhiều du khách. Và dĩ nhiên, giữa phố núi ấy, không gì tuyệt diệu hơn là thưởng thức một chai bia mát lạnh trong tiếng nhạc dập dìu của điệu jazz quyến rũ.
Và khi màn đêm buông xuống, cả thị trấn sáng bừng dưới ánh đèn vàng lung linh, khiến lòng người ấm lại trong cái lạnh cắt da phố núi. Dòng khách thập phương qua lại chuyện trò vui vẻ, cái “xóm” nhỏ lạ lẫm này như chưa bao giờ được ngủ sớm.
Đến rồi sẽ say và yêu
Tạm biệt Pai, tôi lên xe tiếp tục hành trình đến thủ phủ Mae Hong Son. Trên đường đi, xe qua 2 trạm kiểm soát quân đội, khiến lòng có chút lo nghĩ về vùng đất tiếp giáp biên giới này.
Thủ phủ Mae Hong Son tưởng chừng chỉ là một thị trấn nhỏ xinh với những con đường uốn lượn, khúc khuỷu lên xuống như kiểu phố xá Đà Lạt. Nơi đây tươm tất, không có những cò lái, cò xe hay các dịch vụ làm “hớp hồn” du khách.
Người dân ai nấy vui vẻ, trìu mến. Nhịp sống tại đây không buồn chán, cũng không náo nhiệt như nơi thị thành. Đối với tôi, Mae Hong Son là một phiên bản phố núi đặc biệt, chỉ khi bước chậm lại, chúng ta mới thấu rõ những gì phố núi thì thầm.
Đến Mae Hong Son, không thuê xe 2 bánh chạy là một thiếu sót nghiêm trọng. Làm sao có thể cảm nhận vẻ đẹp của nó nếu không khám phá tận cùng những con đường, ngõ ngách hẹp quanh co, rợp đầy tán phượng, bò cạp vàng, bông sứ, và những hàng chuối xanh rì… xen giữa những ngôi nhà mái xếp kiểu Prasart ngộ nghĩnh.
Vẻ đẹp trắng toát từ ngôi chùa Wat Phra That Doi Kong Mu
Cũng nên thử một lần vi vu, chiêm bái ngôi chùa Wat Phra That Doi Kong Mu nằm trên đỉnh đồi lộng gió. Trên đó, khách thăm quan có thể quan sát toàn cảnh thành phố Mae Hong Son cùng khu sân bay biệt lập.
Chạy tiếp khoảng chừng hơn 40km nữa, chúng ta có dịp thăm thú loạt các thửa ruộng dâu trĩu trái ven đường hay khu hồ Pang Oung thơ mộng có không khí trong lành và từ từ cảm nhận điều tuyệt vời của chuyến đi Thái Lan
Điểm đến cuối cùng là ngôi làng Ban Rak Thai nằm nép mình trên khu vực cao nhất của tỉnh Mae Hong Son, cách biên giới Thái và Myanmar 1km. Đây là khu làng người Hoa lưu vong, nổi tiếng với những ngọn đồi chè xanh mướt bạt ngạt cùng những chum rượu truyền thống có tuổi đời lên đến hàng chục năm.
Mae Hong Son trong tôi là thế đấy… cho dù ngày quay lại nó đổi thay như thế nào, có nhộn nhịp hơn, thì tôi luôn tin rằng, tôi vẫn yêu nó như cái ngày đầu đặt chân đến đây.